Curtis Cambou đã đến Hàn Quốc, một đất nước xa lạ, qua chương trình trao đổi sinh viên với một tâm thế phiêu lưu. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng 12 năm sau, mình sẽ điều hành hai hãng thu âm, kết hôn với nhạc sĩ nổi tiếng Hàn Quốc Park Ji-ha và điều hành hai cửa hàng băng đĩa cổ điển.
Curtis Cambou đang nghe album ở Mosaic West, cửa hàng băng đĩa cổ điển thứ hai nằm gần ga Sangsu ở Mapo-gu, Seoul.
Trong thời đại kỹ thuật số ngày nay, bạn có thể dễ dàng phát những bài nhạc yêu thích của mình từ các nền tảng như Spotify, Apple Music và YouTube Music. Tuy nhiên, album đĩa than (LP) đang thịnh hành trở lại trên toàn thế giới và xu hướng này sẽ tiếp tục trong tương lai. Theo Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ (Recording Industry Association of America), nơi có ngành công nghiệp âm nhạc lớn nhất thế giới, doanh số đĩa than bán ra đã vượt doanh số đĩa CD vào năm ngoái. Từ các ngôi sao nhạc pop như Taylor Swift, Billie Eilish đến nhóm nhạc K-pop BTS, giới nghệ sĩ đang phát hành album bằng đĩa than và giới trẻ đang dẫn đầu trong việc mua đĩa than ấy.
Xu hướng này không xa lạ với Curtis Cambou, người điều hành hai cửa hàng băng đĩa cổ điển ở Seoul. Sinh ra ở Nice, Pháp, anh rời quê hương đến Paris vào năm 17 tuổi. Sau đó, khi quyết định đi du lịch vòng quanh thế giới, anh bỏ qua New York hay Tokyo, anh lại chọn Seoul, thành phố xa lạ nhất. Cambou đến Hàn Quốc vào năm 2012 và học quản trị kinh doanh tại Đại học Korea sau khi hoàn thành chương trình trao đổi sinh viên.
Anh phát hiện ra sự nhạy bén của mình trong kinh doanh nhờ âm nhạc. Là một người yêu âm nhạc, bộ sưu tập đĩa hát của anh ngày càng tăng khi anh kết nối với những người trong ngành thu âm đã qua sử dụng. Năm 2020, anh mở cửa hàng băng đĩa cổ điển đầu tiên với tên gọi Mosaic ở con hẻm phía sau Sindang-dong gần Gwanghuimun. Sau thành công với cửa hàng đầu tiên, anh bắt đầu kinh doanh trực tuyến và mở thêm cửa hàng thứ hai gần Hongdae vào năm ngoái. Vì muốn quảng bá cho những nghệ sĩ tài năng trong nước, những ngườithiếu kênh bán hàng ở nước ngoài, anh đã thành lập Braindance Records để sản xuất album của các nghệ sĩ nhạc điện tử Hàn Quốc. Ngoài ra, anh cũng mở Daehan Electronics để tái phát hành các album cũ và cho ra mắt album mới của các nghệ sĩ trong nước. Anh giải thích về những album: “Đây là những tác phẩm gần như bị lãng quên theo thời gian nhưng vẫn còn được lưu giữ lại”. Mặc dù bận rộn quản lý cửa hàng, tìm kiếm đĩa hát ở chợ trời và phân loại hàng nghìn đĩa hát ở văn phòng mỗi tuần nhưng mỗi khi có thời gian rảnh, anh vẫn duy trì sở thích làm DJ lâu năm của mình.
Từ khi nào anh thích âm nhạc?
Khi còn nhỏ, mẹ tôi đã sở hữu nhiều đĩa than và đĩa CD nên tôi luôn tìm đến âm nhạc. Mẹ tôi thường nghe băng mix nhạc mà bạn bè tặng trên xe ô tô. Bà đặc biệt thích nhạc soul và nghe rất nhiều nhạc synth pop của Anh như Depeche Mode và The Human League.
Anh có đặc biệt thích thể loại nhạc nào không?
Khi còn trẻ, tôi nghe hip-hop rất nhiều. Ở nhà tôi chủ yếu nghe nhạc soul như Big Weather, Marvin Gaye và Sade. Sau đó tôi bắt đầu đam mệ nhạc psychedelic rock và nghe rất nhiều các thể loại khác nhau. Tôi nghe một loại nhạc liên tục từ 6 tháng đến một năm rồi chuyển sang nghe một thể loại khác. Khi đến Hàn Quốc, tôi hứng thú với những dòng nhạc có phần khác lạ như nhạc tiên phong, nhạc thử nghiệm và nhạc điện tử.
Động cơ nào khiến anh ở lại Hàn Quốc?
Thật khó để nói chính xác nhưng tôi nghĩ đã tìm thấy chỗ đứng của mình trong xã hội Hàn Quốc. Tôi đã từng nghĩ ngành công nghiệp âm nhạc của Hàn Quốc như một đại dương xanh. Tôi giúp đỡ mọi người theo cách của tôi và nhận lại sự giúp đỡ từ mọi người. Tôi ổn định cuộc sống một cách tự nhiên bằng cách hòa nhập vào xã hội theo cách riêng của mình.
Sau khi tốt nghiệp anh đã làm công việc gì?
Tôi đã làm việc trong nhóm tiếp thị quốc tế (liên quan đến Pháp) của Hyundai Card. Tôi đang làm trong một nhóm tiếp thị ở Hàn Quốc thì được chuyển đến cửa hàng VINYL & PLASTIC và phụ trách việc sưu tập băng đĩa. Công việc rất nhàn hạ nhưng không hề thú vị.
Anh đã bắt đầu hãng thu âm của mình như thế nào?
Xung quanh tôi có rất nhiều nghệ sĩ có khả năng phát hành album ở nước ngoài nhưng họ không làm được vì thiếu kết nối. Họ là những người có mối quan hệ với các công ty lớn nhưng cách làm ngầm lại hoàn toàn khác. Vì biết khá nhiều các hãng phân phối và thu âm nên tôi đã quyết định phát hành và phân phối album ở châu Âu.
Dự án đáng nhớ nhất của anh là gì?
Dự án đáng nhớ nhất của tôi là ban nhạc có tên Puredigitalsilence (PDS). Họ thực sự là những chàng trai tài năng, khi gặp tôi họ đã tạm ngưng hoạt động trong một thời gian. Chỉ còn hai chàng trai vẫn chơi thể nghiệm nhạc noise. Vì vậy chúng tôi đã tập hợp các thành viên lại và phát hành một album được đầu tư kỹ lưỡng.
Album là bản làm lại (remastered) của một bộ phim tài liệu nghiệp dư do một sinh viên thực hiện về ban nhạc Puredigitalsilence vào cuối những năm 1990. Chúng tôi dịch toàn bộ sang tiếng Anh, tìm mua máy chiếu và chiếu trực tiếp lần đầu tiên sau 20 năm. Nhiều người tìm đến đến nỗi tất cả chỗ ngồi đều đã được bán hết. Đó là một sự mạo hiểm lớn nhưng với tôi đó cũng là những khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong cuộc đời mình.
Phản ứng ở nước ngoài như thế nào?
Tôi đã nhận được nhiều tin nhắn và đặc biệt là những lời cám ơn từ những kiều bào Mỹ. Mặc dù họ không thông thạo tiếng Hàn nhưng phản ứng rất nhất quán. Họ nói bản thân mình tuy có nguồn gốc Hàn Quốc nhưng họ vẫn mong muốn có một cộng đồng ở Hàn Quốc cùng thưởng thức dòng nhạc không chính thống này.
Điều gì khiến anh điều hành một cửa hàng băng đĩa cổ điển?
Ban đầu tôi định sẽ phát hành album thứ hai của Puredigitalsilence, tuy nhiên chi phí vận chuyển đã trở thành vấn đề khi đại dịch COVID-19 bắt đầu. Tôi nghĩ rằng sẽ có tổn thất lớn nếu gửi nó cho nhà phân phối. Tôi đã không dư dả để đầu tư vài triệu won vào dự án này do tôi đang làm những công việc nhỏ trong quá trình chuyển đổi công việc tại Hyundai Card và chuyển sang thị thực cư trú thông qua chương trình hội nhập xã hội. Sau khi nhận được visa, tôi đã có thể bắt đầu công việc kinh doanh của mình với một cửa hàng băng đĩa cổ điển có tên là Mosaic.
Seoul Mosaic trong một con hẻm dân cư cũ ở Sindang-dong, Jung-gu, Seoul.
ⓒ MOSAIC
Tôi tò mò tại sao anh lại chọn Sindang-dong để mở cửa hàng.
Tôi đã từng sống ở Changsin-dong, cách Sindang-dong không xa. Và tôi phải nhanh chóng tìm được địa điểm mở cửa hàng. Lúc đó ngân sách rất eo hẹp, tuy nhiên vợ tôi nói khu Gwanghuimun có vị trí đẹp. Vì vậy, tôi đã ghé thăm một vài văn phòng bất động sản nhưng câu trả lời duy nhất tôi nhận được là “không có, không có”. Tôi đã tìm gặp rất nhiều người lớn tuổi dù khi đó tiếng Hàn của tôi không giỏi nhưng tôi có cách riêng khiến họ cởi mở hơn. Trong suốt vài tuần sau đó, tôi đã đến văn phòng bất động sản nhiều lần và mua đồ uống vitamin VITA500 tới, một ngày nọ, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi thông báo có chỗ thuê. Khi đến trực tiếp, nơi này vẫn chưa được rao bán công khai. Ngay khi vừa tìm đến nơi, tôi đã có một linh cảm rất rõ ràng.
Bí quyết được yêu thích của Mosaic là gì?
Đó là tính đa dạng, chất lượng sản phẩm và liên tục cập nhập những album mới. Đĩa hát số lượng lớn luôn được nhập kho mỗi tuần. Thật khó để tìm ra thứ tốt nhất trong những thứ tốt nhất nên chúng tôi cố gắng chỉ mang đến những album thật đặc biệt.
Độ tuổi phổ biến của khách hàng là bao nhiêu tuổi?
Độ tuổi của khách hàng rất đa dạng, đa số là những khách hàng ở độ tuổi từ 20 đến 40. Độ tuổi 40 dao động từ 40 đến 49 tuổi.
Anh và nhân viên của mình viết tay ghi chú những thông tin thú vị về album, sách trưng bày trong cửa hàng
Làm thế nào để phân biệt hai cửa hàng?
Cửa hàng đầu tiên tập trung vào thể loại world music, bao gồm châu Phi, Brazil, reggae và rare groove (dòng nhạc soul, funk ở Mỹ vào thập niên 1960-1970). Đó là lý do tại sao chúng tôi giới thiệu rất nhiều album nhạc jazz. Cửa hàng thứ hai gần gũi hơn với âm nhạc “đường phố”. Ở cửa hàng này có các thể loại như hip hop, house, techno, disco, nhạc dance những năm 1980, nhiều loại nhạc hình thành ở New York, alternative rock, indie, new wave, post-punk, punk metal, trash, hard rock và rock cổ điển chiếm đại đa số.
Tôi tò mò về trải nghiệm mà anh muốn khách hàng ghé thăm cửa hàng của anh có được.Chúng tôi khuyến khích khách hàng trực tiếp trải nghiệm tại cửa hàng giống như ở thư viện. Khách hàng có thể khám phá ra thể loại nhạc yêu thích của mình thông qua việc tìm và nghe trực tiếp các bản ghi âm thuộc nhiều thể loại đa dạng.
Anh đã gặp vợ mình như thế nào?Bây giờ cô ấy có đang làm việc cùng anh không?
Chúng tôi đã gặp nhau vào năm năm trước. Tôi muốn phát hành album của cô ấy nhưng cuối cùng đã không thực hiện. Tôi thấy cô ấy đang làm rất tốt công việc của mình ở hãng băng đĩa ghi âm. Cô ấy đã rất nổi tiếng trong lĩnh vực đó. Cô cũng tham gia làm nhạc phim cho bộ phim Foe (2023, tạm dịch Đối thủ) do Amazon MGM Studios phát hành. Vì cô ấy đang nhận được đề xuất hợp tác trong dự án nên tôi đã hỗ trợ cô ấy giao tiếp bằng tiếng Anh trong quá trình làm việc với nước ngoài.
Anh ấy hy vọng rằng nhiều người sẽ trải nghiệm nhiều thể loại âm nhạc khác nhau thông qua Mosaic.
Kế hoạch và mong muốn của anh trong tương lai như thế nào?
Tôi mong rằng ngành công nghiệp thu âm qua sử dụng được nhìn nhận như một ngành kinh doanh. Ở Hàn Quốc, nó chưa được giới chuyên môn công nhận. Tôi mong rằng ngành này sẽ được công nhận chính thức, sẽ có nhiều cửa hàng trong nước được mở cửa hơn nữa và trở thành nơi làm việc được giới trẻ yêu thích.